“Năm 2016, vợ chồng tôi mua căn hộ chung cư thuộc một dự án tại quận Hoàng Mai, Hà Nội nhưng sau gần 4 năm chuyển về sinh sống, tôi nhận ra đó là một quyết định sai lầm”, chị Hoài Anh chia sẻ.
Vợ chồng tôi đều là dân tỉnh lẻ, lập nghiệp ở Hà Nội từ hai bàn tay trắng. Sau khi kết hôn vợ chồng tôi thuê nhà ở. Năm 2016, bố mẹ chồng tôi bán một mảnh đất của các cụ để lại ở quê được 1,8 tỷ đồng và cho vợ chồng tôi 800 triệu. Cộng thêm tiền tiết kiệm sau mấy năm kết hôn, hai vợ chồng quyết định mua nhà để thoát cảnh đi ở trọ. Khi biết chúng tôi có ý định mua nhà, bố mẹ chồng khuyên nên vay mượn thêm rồi mua nhà đất, nhưng vì sợ cảnh nợ nần nên chúng tôi chọn mua chung cư để phù hợp với túi tiền.
Sau một thời gian tìm kiếm và khảo sát các dự án, vợ chồng tôi chốt mua căn hộ rộng 76m2, thiết kế 3 phòng ngủ với giá 1,3 tỷ đồng thuộc một dự án giá rẻ tại phường Đại Kim, quận Hoàng Mai. Trước khi chuyển vào ở, chúng tôi còn đầu tư thêm 150 triệu đồng để hoàn thiện nội thất.
Có nhà mới đúng theo niềm ao ước bấy lâu thế nhưng giấc mộng “nhà ở giá rẻ tại khu đô thị kiểu mẫu” của vợ chồng tôi nhanh chóng tan vỡ một cách cay đắng. Căn hộ có 3 phòng ngủ nhưng diện tích hạn chế nên khá chật chội và bí bách, con tôi cũng không có không gian để chơi đùa.
Hơn nữa, do là dự án giá rẻ nên mật độ cư dân rất đông đúc, thường xuyên bị tắc thang máy, tắc đường hoặc quá tải bãi gửi xe. Các khu công cộng như khu vui chơi trẻ em, đường đi, bồn hoa, tiểu cảnh vốn đã ít lại bị các hàng quán chiếm dụng… Tình trạng mất vệ sinh, mất điện, mất nước sinh hoạt… diễn ra như cơm bữa. Còn riêng nguy cơ hỏa hoạn thì gia đình tôi lúc nào cũng sẵn sàng trong tư thế “bỏ của chạy lấy người”.
Sau gần 5 năm chuyển về căn hộ mới sinh sống, tôi nhận ra đó là một quyết định sai lầm. Ảnh minh họa
Điều đáng nói là tiền thì đã bàn giao xong từ lâu nhưng chờ mãi mà cuốn sổ hồng vẫn biệt tăm. Gần 4 năm trời, vợ chồng tôi luôn sống trong cảnh hoang mang lo lắng bởi rõ ràng là nhà mình mà lại chưa được công nhận là của mình. Mới đây, khi nghe tin chủ đầu tư bị khởi tố về tội lừa dối khách hàng theo điều 198 Bộ luật Hình sự năm 2015 liên quan đến việc chung cư bị chuyển đổi công năng và nâng tầng sai quy hoạch, tôi thực sự bị sốc vì không hề biết chủ đầu tư có nhiều sai phạm như thế. Vì tin tưởng chủ đầu tư là một tập đoàn lớn nên trước khi mua tôi đã chủ quan không tìm hiểu kỹ thông tin.
Mặc dù vợ chồng tôi cùng các cư dân nơi đây đã đấu tranh bằng nhiều biện pháp như treo băng rôn yêu cầu chủ đầu tư giải quyết, tổ chức nhiều cuộc họp khu dân cư để tìm cho ra lời giải thích, thế nhưng tất cả những gì chúng tôi nhận lại được vẫn chỉ là những lời hứa suông.
Đầu năm nay, hai vợ chồng tôi bàn với nhau bán căn chung cư này rồi mua một mảnh đất ở ngoại thành xây nhà ở tạm vì sống lâu dài ở đây thực sự không ổn. Nếu chỉ có hai vợ chồng thì bấm bụng chịu đựng nhưng quan trọng hơn hết là con cái chúng tôi ở đây mãi sẽ rất khổ. Trẻ con cần có không gian tốt hơn, chứ không phải cứ suốt ngày chầu chực trong thang máy, hít mùi rác thải quanh năm suốt tháng hay “nhịn tắm” khi bị cắt nước sinh hoạt.
Tính toán là vậy nhưng đến lúc rao bán căn hộ, vợ chồng tôi mới ngẩn người vì giá nhà sụt giảm đến thảm hại. Dù đã rao bán khắp nơi, nhưng kết cục căn hộ của tôi vẫn chỉ được trả giá chưa đến 1 tỷ đồng. Vậy là sau gần 4 năm, chúng tôi đã bị lỗ mất 500 triệu đồng. Giờ đây vợ chồng tôi đang rơi vào tình thế “tiến thoái lưỡng nan”, ở thì khổ mà bán thì không đủ tiền mua nhà mới. Giá như ngày trước nghe lời bố mẹ mua đất xây nhà riêng thì có lẽ gia đình tôi đã không rơi vào cảnh bế tắc như bây giờ. Nếu được lựa chọn lại, chắc chắn tôi sẽ tìm hiểu kỹ càng mọi thông tin về dự án, chủ đầu tư trước khi đưa ra quyết định. Đây chính là bài học đắt giá dành cho tôi cũng như các cặp vợ chồng trẻ khi mua nhà.